Mắt đẫm lệ nghĩ về ơn giáo dưỡng
Tưởng niệm người một thuở đã khai tâm
Pháp thoại con luôn có chữ nghĩa Thầy
Trong kí ức hình Người là tuyệt hảo.
Kính lạy Thầy! Sư ân chí trọng
Người dạy con thoát vọng cầu chơn
Thuở khai tâm, tập khí hơn thua
Nay giác ngộ, phân bua đều bỏ.
Kính lạy Thầy! Tôn Sư trọng Đạo
Uy đức Người, tướng mạo trang nghiêm
Mỗi khi con ngưỡng vọng quan chiêm
Niềm an lạc, đạo phong khả kính.
Kính lạy Thầy! Ơn lành cao thượng
Dạy cho con biết hiểu và thương
Khi đối mặt phương trường cuộc sống
Mặc thị phi… hoan hỷ sắc không.
Kính lạy Thầy! Truyền đăng tục diệm
Sống một đời giản dị thanh liêm
Pháp Như Lai nghiên cứu kiếm tìm
Dạy đệ tử, nghiêm thân hành đạo.
Khuất bóng Tôn Sư trời giá lạnh
Vắng lời giáo huấn gió đìu hiu
Già lam Thiện Mỹ lòng se thắt
Phật tử muôn phương lệ thấm tràn
Bảy mươi năm lẻ giữa Ta Bà
Bi nguyện độ đời mãi thiết tha
Truyền đăng tục diệm bao thế hệ
Tuyên dương Chánh pháp đến muôn nhà
Ấn Quang đèn Thiền thêm tỏ rạng
Hội Sơn tiếng pháp mãi rền vang
Thiện Mỹ đất đã gieo mầm
Bảo Tâm giao người chuẩn mực
Do vậy:
Dầu sống tại cõi sắc thinh hư thực, tâm Thầy sáng như mặt NHẬT
Dù đi trong cát bụi Ta Bà, tánh Thầy tỏa tợ dương QUANG
Giờ này: hạnh từ đà viên mãn, thanh thản nẻo đi về, Hòa thượng đã hoàn tất một tiến trình, đến và đi đều viên dung, mầu nhiệm
Ngậm ngùi khuất bóng từ ân
Chẳng còn nghe tiếng, vô ngần pháp âm
Nghiêng mình dâng đóa hoa tâm
Người nơi Cực Lạc thậm thâm liên đài.
ĐĐ. Thích Lệ Minh