Lắng nghe tiếng gọi Thu về,
Vu Lan vang vọng lời thề chân kinh.
Cho ai thức tỉnh nhân tình,
Hiếu cha kính mẹ ân sinh đáp đền.
Bao lần con dại bỏ quên,
Thương con mẹ đã để nghiêng vai gầy.
Tóc cha bạc trắng từ đây,
Pha sương hôm sớm từng ngày nuôi con.
Vậy mà còn chẳng nhớ ơn,
Hờn cha dỗi mẹ trách người vô tâm.
Giọt mồ hôi nhỏ lặng thầm,
Bao mùa nắng gió đậm màu trầm kha.
Tình thương mẹ quá bao la,
Đại dương nào sánh sơn hà nào so.
Ân sâu nghĩa nặng con lo,
Cúi đầu khấn nguyện suốt đời khắc ghi.