(Nhân ngày Đại tường của Mẹ)
Trên bầu trời hôm nay trông ảm đạm
Ánh trăng nghiêng chếch bóng chiếu qua mành*
Lặng đứng nhìn, gió mát lẫn trăng thanh
Ôi! Nhớ mẹ nhưng con không về được
Bờ sanh tử, hai bến bờ xuôi ngược
Nhớ mẹ hiền trút hơi thở ra đi
Ôi! Tái tê bao nỗi nhớ sầu bi
Con chết lặng khi hung tin đưa đến
Tình yêu mẹ, tình yêu vô bờ bến
Đưa con vào giấc ngủ thật bình an
Lòng yêu thương, bao nỗi nhớ dâng tràn
Chân bước nhẹ, đến bên hình Từ phụ
Mẹ lặng yên trong giấc ngủ thiên thu
Con quỳ gối, con gọi thầm tên mẹ
Mẹ hiền ơi! Lời nào con diễn tả
Nỗi lòng con nhớ mẹ ở phương xa
Hướng tâm con về tận mãi quê nhà
Bao nhung nhớ, thiết tha không mặc cả
Tim con đập, thân con nghe lạnh giá
Rót tâm tình, nhớ mẹ lúc trăng thanh
Trăng cuối tháng, nghiêng nghiêng hình soi bóng
Cuối đông tàn nuốt lệ nóng vào trong
Ôi! Vô thường, ôi cuộc sống mỏng manh
Con mất mẹ, đời con sao bất hạnh!
Tôn Nữ Thị Phước – Diệu Minh USA